Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share | 

 

 Bất chợt...Em nhớ Anh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Bất chợt...Em nhớ Anh EmptyTue Jun 22, 2010 9:49 pm

cobe_dethuong
Hé lô ^^! Mai nem y cobe_dethuong
Level - 5

Level - 5

Lý lịch
 

Bài gửiTiêu đề: Bất chợt...Em nhớ Anh

 
Sài Gòn bắt đầu lành lạnh. Cái khí trời lành lạnh này làm
em bất chợt nhớ đến anh. Nhớ đến cái ngày anh chuyển đến ở gấn nhà em_
ngày đầu tiên mình gặp nhau của 6 năm về trước.


Ngày ấy
em là cô bé ngổ ngáo, và khá lém lỉnh với chiều cao hơi khiêm tốn.. Và
anh _ 1 chàng trai Đà Lạt cao ráo ,đẹp trai ,trầm lặng và sâu sắc. Sự
tương phản ấy đã mang mình lại gần nhau hơn ...anh nhỉ.

Từ ngày
gặp nhau, cái ngổ ngáo trong em tự nhiên biến đi đâu mất mà thay vào đó
là sự e thẹn khi bất chợt thấy anh nhìn em_ ánh nhìn trìu mến làm cho
trái tim mới lớn đập loạn nhịp.

Anh nói " Anh thích nhìn đôi mắt
của em_ 1 đôi mắt hồn nhiên, trong sáng làm cho người đối diện cứ muốn
nhìn hoài nhìn mãi ko thôi". Em đã đỏ mặt khi nghe anh nói câu đó. Kể
từ đó em chịu khó chăm sóc đôi mắt của mình hơn ( vì muốn được anh nhìn
^^) và cũng kể từ đó em hay đỏ mặt khi gặp anh!!! Mỗi lần đi học về
ngang qua nhà anh, em thường cúi mặt xuống để giấu đi đôi gò má đang đỏ
ửng rồi chạy thẳng 1 mạch vào nhà khi nhìn thấy anh. Nhưng ngày nào đi
học về mà ko thấy anh thì em luôn tự hỏi" anh đi đâu rồi??? Anh đang
làm gì nhỉ???" và lại đứng ngồi ko yên_Con nít quá phải ko anh??^^
Và.... Em thích anh lúc nào chính bản thân em cũng ko biết nữa....anh
à!!!

[You must be registered and logged in to see this image.]

Rồi
1 ngày anh nói " Anh thích em Người Xấu à! Anh muốn anh có quyền hợp
pháp để được nhìn mãi đôi mắt trong sáng của em và bảo vệ đôi mắt ấy ko
cho nó rơi giọt nước mắt nào cả". Anh biết không em đã thật sự rất vui
khi nghe anh nói câu ấy. Em đã muốn chạy đến ôm chầm anh ngay lúc ấy
nhưng dường như đôi chân em cứ bị ai chôn chặt , ko nhúc nhích gì được
cả. Rồi ko hiểu vì sao thay vì chạy đến ôm lấy anh thì em lại chạy 1
mạch vào nhà trốn ánh mắt đầy yêu thương của anh.

Em đã suy nghĩ
thật nhiều về câu nói của anh . Rồi em nghĩ " em ko đẹp, ko tài giỏi,
ko có gì đặc biệt hết vậy thì tại sao anh thích em??? Anh có thật lòng
ko hay chỉ là phút xao lòng thôi??" Em đã nghĩ nhiều lắm, nhiều lắm anh
à! Sự đa nghi đã làm em trốn tránh tình cảm của anh dành cho em trong
khi Anh vẫn kiên nhẫn quan tâm chăm sóc cho em.

Cứ như thế 4 năm
trôi qua, tình cảm anh dành cho em vẫn như thế. Em hiểu anh thật lòng
với em nhưng với cái bản tính ương bướng em ko cho anh biết rắng em
thích anh, thích anh nhiều lắm. Tận trong thâm tâm em nghĩ anh mãi mãi
là của riêng mình em. Và em thật sự hạnh phúc với suy nghĩ đó.

Cho
đến 1 ngày ...em nhận được thiệp cưới từ anh_ ko thể nào tin là sự
thật. Em thật sự ngỡ ngàng, tim em như ngừng đập. Có cái gì đó nghèn
nghẹn nơi cổ họng. Em ko khóc... Em đã cười_ cười thật tươi đón cánh
thiệp đó từ tay anh. Ngay lúc đó em hiểu rắng anh sẽ ko bao giờ là của
em nữa. Em tự trách sao mình quá ngốc để mất anh..
Cô bé của ngày
trước giờ đây đã trưởng thành anh ạ! Vẫn đôi mắt ấy nhưng ko còn trong
sáng như ngày trước nữa thay vào đó là 1 nỗi buồn man mác luôn ngự
trị...

Anh ơi! Em sẽ chôn chặt mãi tình cảm dành cho anh tận nơi
sâu thẳm nhất trong thâm tâm em và anh sẽ ko bao giờ biết được rằng em
thích anh, thích anh nhiều lắm anh à!

Mong anh mãi luôn hạnh
phúc bên vợ đẹp con ngoan . Cám ơn anh về tất cả những gì tốt đẹp nhất
mà anh đã từng dành cho em....Anh nhé !!!!





 

Bất chợt...Em nhớ Anh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Bất chợt...Em nhớ Anh Footerw
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất